Thứ Ba, 11 tháng 3, 2014

Nói với các ku sau ngày 8/3

"Như ta đây ...."
".....
Huống chi, ta cùng các ngươi sinh ra để làm trụ cột, lớn lên trị sự gia đình. Nay nhìn mụ vợ nghênh ngang đi lượn ngoài đường, uốn tóc rối mù mà tốn cả triệu đồng, đem thân béo núc vào spa tốt kém. Ỷ mệnh Phái Đẹp mà đòi quà cáp để phụng sự lòng tham khôn cùng, khoác hiệu Nữ Nhi mà hoạnh hoa hoét, để vắt kiệt đồng lương có hạn. Thật khác nào đem thịt nuôi béo sư tử, tránh sao khỏi tai họa về sau.
Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm muốn ói, rượu bia say khướt, nước mắt đầm đìa. Chỉ giận chưa thể nằm riêng, ly thân, ly hôn, tống khứ cho rồi. Dẫu cho trăm thân ta đêm nằm quán nhậu, ngày lại ngày ăn cơm đặc sản ta cũng cam lòng.

Các ngươi từ lâu được tiếng trụ cột gia đình. Không có mặc thì vợ mua áo, đến bữa vợ phải nấu cơm. Lương lĩnh thì vợ phải cất, lộc kiếm ta gây quỹ đen. Đi nhậu tuần năm sáu lần, đi hát vài ba tay vịn. Lúc công việc thì cùng làm như vợ, hết giờ làm thì ta được đi chơi. So với đàn ông nhiều tiền bên Mỹ, bên Âu, cổ kim nào có kém gì?
Nay các ngươi ngồi nhìn vợ đòi quà mà không biết lo, chạy ngược xuôi mua hoa mà không biết thẹn. Làm trụ cột gia đình phải rửa bát mà không biết tức, mình lau nhà vợ nằm xem phim Hàn Quốc mà không biết căm.

Đội công nhân bốc xếp nhammit-karu
trong đồng phục nhân ngày Phụ nữ 8/3/2014
Có kẻ lấy lời khen làm vui, có kẻ thấy vợ gầm làm sợ. Có kẻ nhịn nhục để tỏ ra êm ấm. Có kẻ nịnh nọt vợ con để được tiếng ga-lăng. Có kẻ tính đường sản nghiệp mà quên danh dự, có kẻ ham sắc dục mà mất mặt đàn ông. Có kẻ thích được khen, có kẻ hơi nhu nhược. 

Nếu cứ để phụ nữ vùng lên thì bó hóa đẹp không thể ngăn nổi tính xấu xa, việc lau nhà không cảm hóa được lòng sắt đá. Quà cáp cỡ nào cũng không khống chế nổi toan tính hiểm độc, hành động ga-lăng không ích gì cho gia nghiệp. Tiền lương có nộp đủ cũng không thỏa lòng tham vô đáy, những câu chúc tụng ngon ngọt cũng không làm họ rủ lòng. Lúc bấy giờ tất cả đàn ông chúng ta đều bị làm nô lệ, đau xót biết chừng nào. Chẳng những quyền làm chủ của ta không còn, mà quỹ đen quỹ đỏ đều thuộc về tay vợ. Chẳng những ta không được đi nhậu mà các ngươi cũng chẳng được đàn đúm bạn bè. Chẳng những ta bị đuổi ra khỏi nhà, mà vợ con các ngươi có khi về tay thằng khác. Chẳng những thân ta kiếp này chịu nhục đến trăm năm sau tiếng nhơ khôn rửa, tên xấu còn lưu, mà thanh danh các ngươi cũng không khỏi mang danh sợ vợ. Lúc bấy giờ, dẫu các ngươi có muốn “tôn vinh phụ nữ”, phỏng có được chăng?

...." (Trích Hịch Đàn Ông) 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét