Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014

Ngày đi miệt vườn, tối nghe điệu Hoài Lang

Hoinhammit, 23/6/2014
Chủ nhật hôm qua cả nhà Nham làm quả Ọp-Lai về miệt vườn Lái Thiêu mục kích sở thị vườn cây trái chín của vùng quê đặc trưng nắng gió phương nam này. Chuyến đi vui và ý nghĩa bởi mang lại cho mọi người sự thoải mái như màu xanh mướt của những vườn cây trái chín. Nhiều chuyện vui và bất ngờ không tả nổi nhưng đành để bữa sau vì bi chừ vưỡn phải cần thời gian để tiêu bớt những măng cụt, boòng boong, mít, dừa, gà, vịt ...

Tối về World Cup vẫn mời gọi như mấy đêm nhưng chẳng có thèng ma nào í ới nữa, chắc cả bọn mệt nhoài vì leo trèo như khỉ suốt một ngày ở xứ miệt vườn rồi. Đang đêm mệt rã bỗng nghe iem Hà  Vân (Chương trình Nhân Tố Bí Ẩn) ri rỉ rì ri "Đêm Ghềnh Hào nghe điệu Hoài Lang" làm người mụ đi như đám lục bình trôi tới tận vùng sông nước mênh mông xa xôi nào đó. Tỉnh dậy thấy cái vùng đất này sao mà yêu đến thế, đất đai thì màu mỡ, cây trái  thì xum xuê bát ngát và con người thì dịu dàng trong cả dáng đi, ngọt ngào từ trong giọng nói nghe đến đã mê ly như mít như măng mùa trái chín vậy.

".. Vào ra luống trông tin chàng.
Năm canh mơ màng.
Em luống trông tin chàng,
Ôi gan vàng quặn đau.(í a)..."
                    (Dạ Cổ Hoài Lang)
Hoài Lang ! Ý nói nỗi nhớ thương của người phụ nữ về người đàn ông của mình, "hoài" là nhớ, "lang" là người đàn ông . Bản "Dạ cổ hoài lang" của Cao Văn Lầu được viết lên từ cảm hứng về chính người vợ của mình đang phòng đơn gối chiếc thắt lòng ngóng mong chồng khi nghe tiếng trống ("cổ") giữa đêm khuya ("dạ").
Uh, thì đó là chuyện yêu thương trai gái, chồng vợ ngày xưa còn bi chừ nghe chuyện này nó có vẻ như là chuyện cổ tích vậy. Cũng bởi chừ mà nửa đêm vợ có nhớ chồng thì cứ việc a lô ở lổ phát đã kết nối và xả cho một bản liên khúc "bà xã tôi number one" với ku chồng đang bí tỷ bên thùng ken hay chai chuối hột rồi lấy đâu mà nhớ thương trông ngóng hay khoai ủng "hoài lang".

Nhưng thử một đêm nào đó ta nằm một mình bên dòng kinh lục bình ngụp lặn, ụp òa nước chảy mà nghe "Dạ cổ Hoài Lang" ta sẽ thấm được nỗi lòng nhớ thương của người vợ hiền đang ngày đêm ngóng trông nhớ nhung da diết người chồng nơi viễn xứ.

Nhạc sỹ Vũ Đức Sao Biển người quê Quảng Ngãi, ông đến phương nam lập nghiệp và gắn bó với vùng đất này cũng bởi một câu hát rằng "Trăng phương Nam sáng tỏa khắp bờ Cửu Long/ Nước chảy con thuyền xuôi dòng/Hòa những tiếng hò ấm lòng". Và rồi một đêm ông nằm bên dòng Ghềnh Hào ở tận miệt Bạc Liêu  nghe văng vẳng "Dạ Cổ Hoài Lang" trong đêm đầy cảm xúc đã kịp sáng tác bài "Đêm Ghềnh Hào nghe điệu Hoài Lang" từ những năm còn rất trẻ (chắc cỡ đám ku nhammit bây giờ). Đám ku nhà nhammit chẳng có thèng nào sáng tác sáng tọt được gì nhưng quả thực rất yêu vùng đất này, những vườn cây ăn trái này, những hàng dừa soi bóng bên dòng sông lục bình âm thầm trôi lẫn trong tiếng mái chèo, tiếng máy ghe văng vẳng này. Ơ...! Đó là cảnh rứa còn ngài thì răng? Ồ ! Tứt nhiên là các ku (đôi khi là cả các mẹt) rất yêu và mê mẩn những người con gái giọng dừa, da trắng tóc dài hai-lai bay trong gió ở xứ nước nôi ướt át này rồi. Yêu lắm người ơi ...!

Còn bi chừ mơ theo chân Vân Hà nghe nhạc phẩm Đêm Ghềnh Hào nằm nghe điệu Hoài Lang của nhạc sỹ Vũ Đức Sao Biển (mới trình diễn tối qua 22/6/14):

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét