Ngày 13/11/2011,
Trường THPT Nguyễn Thị Bích Châu (Kỳ Anh, Hà Tĩnh) đã tổ chức buổi gặp mặt
thân mật chia tay thầy giáo Phan Túy nguyên Hiệu trưởng nhà trường
được nghỉ hưu theo chế độ.
Thầy giáo Phan Túy
một trong những thế hệ giáo viên đầu tiên của Trường PTTH Nguyễn Huệ khi mới
thành lập từ năm 1972. Thời điểm Hoinhammit (1991-1994) đang theo học tại
Trường Nguyễn Huệ thì thầy đang giữ cương vị hiệu phó, tuy vậy thầy vẫn thường
xuyên đứng lớp và để lại những kỷ niệm khó quên trong lứa học trò thời ấy. Sau
này, năm 2001 thầy chuyển vào làm hiệu trưởng Trường THPT Bán Công Kỳ Anh nay
là Trường PTTH Nguyễn Thị Bích Châu.
Phát biểu của thầy Phan Tuý trong lễ chia tay:
Kính thưa: Đồng chí Trương Thanh Huyền uỷ viên BCH tỉnh uỷ, Phó Ban Tuyên giáo
Tỉnh uỷ.
-Nhà giáo Ưu tú Trần Trung Dũng uỷ viên BCH
tỉnh uỷ -PGĐ trực và các đồng chí trong BGĐ, đồng chí Trần Xuân Thắm uỷ viên
BCH LĐLĐ tỉnh,Chủ tịch công Đoàn Nghành các đồng chí trưởng phó phòng sở GD-ĐT
Hà tĩnh
Đồng chí Lê Trọng Bính uỷ viên BCH tỉnh uỷ
BÍ thư Huyện uỷ kỳ anh; đông chí Nguyễn Minh Hoàn uv Thương vụ HU PCT UBND
huyện, Các đồng chí Trưởng Phó các phong ban cấp huyện,
Nhà giáo Ưu tú Trần Nguyên Trực hôi trưởng
hội KH, các đồng chí thủ thủ trưởng các cơ quan ban nghanh cấp huyện, các đồng
chí hiệu trưởng, phó hiệu trưởng các nhà trường,quý vị PH, quý vị đại biểu
khách quý các đống chi trong lãnh đạo trường, các đồng chí CBGV và các em học
sinh Yêu quý
Tôi thật vinh dự và cảm động được gặp mặt
quý vị đại biểu khách quý cùng các đồng chí và các em học sinh trong buổi lễ
đặc biệt trang trọng và đầy ý nghĩa này.Sự hiện diện của quý vị thể hiện sự
quan tâm ưu ái vô cùng to lớn của lãnh đạo nghành, của lãnh đạo huyện, của các
cơ quan đơn vị, của bản thân quý vị đối với nhà trường và là đặc ân đối với
tôi. Tôi càng hết sức xúc động khi được nghe những ý kiến phát biểu rất
sâu sắc, chí nghĩa, chí tình của lãnh đạo sở, lãnh đạo huyện, lãnh đạo nhà
trường
Thưa quý vị, các đồng chí và các em. Làm
được điều gì đó trong gần 40 năm công tác, đặc biệt là hơn 10 năm nay tại
trường THPT NTBC tôi nghĩ đó là bổn phận của một người con của quê hương, là
trách nhiêm của của người giáo viên cán bộ được thực hiện nhiệm vụ vẽ vang: bồi
dưỡng thế hệ trẻ, thế hệ tương lai cho quê hương đất nước
. Đến nay, chính xác là 39 năm 3 tháng gắn
bó với ngành, chứng kiến bao thăng trầm của nghề dạy học và hoàn cảnh của đất
nước; nếm đủ những vị ngọt bùi, chát mặn trong sự nghiệp trồng người, tôi càng
tự hào về nghề dạy học, một nghề nghèo tiền bạc mà giàu tình cảm.Trong quá trình
công tác được thường xuyên tiếp xúc với học sinh, tôi nhận thấy rằng: tuy mỗi
em có một đặc điểm tâm lý, tình cảm, một khả năng cảm nhận, tiếp thu kiến thức
và sống trong điều kiện hoàn cảnh kinh tế gia đình khác nhau nhưng tất cả đều
có chung một ước muốn được học tập tiến bộ, được có cuộc sống tương lai tốt
đẹp. Bởi thế! tình yêu nghề, yêu trẻ càng lớn lên trong tôi theo tuổi tác, và
tôi sớm nhận ra rằng ở người thầy giáo, tình yêu nghề và tình yêu trẻ phải được
quyện hoà thành một “yêu người bao nhiêu thì càng yêu nghề bấy nhiêu”.
Trong
quá trình công tác, do hoàn cảnh đất nước thời hậu chiến, có những giai đoạn
thu nhập của giáo viên không thể đủ trang trải cuộc sống ở mức tối thiểu, thế
hệ chúng tôi vẫn một lòng một dạ tin vào điều tốt đẹp sẽ đến. Khi ấy chẳng ai
đòi hỏi ở đất nước điều gì mà tất cả như những con ong chăm chỉ, kiên cường bám
trụ, năng động tìm kiếm những giải pháp giúp bản thân và gia đình bớt phần
thiếu thốn; đứng vững trước những khó khăn để bám lớp, bám trường nhằm hoàn
thành mọi nhiệm vụ giảng dạy, giáo dục được giao. Trong muôn vàn khó khăn gian
khổ ấy, tình thầy trò, tình đồng chí, đồng nghiệp, tình cảm giữa cán bộ, giáo
viên với các bậc phụ huynh càng mặn mà nồng thắm, tạo nền tảng vững chắc để người
giáo viên thêm gắn bó với nghề, trưởng thành nhanh chóng về mọi mặt, góp phần
làm cho sự nghiệp trồng người càng trở nên cao quý.
Hơn 10 năm cùng anh em trong tập thể sư phạm ra sức xây dựng nhà trường, một
loại hình trường mà nhiệm vụ chính trị luôn chứa đầy khó khăn thách thức nhưng cũng
vô cùng vẻ vang. Đến nay, ngẩm lại tôi thấy mình là người sung sướng nhất bởi
tất cả cán bộ, giáo viên ,các thế hệ học sinh và cả các bậc phụ huynh luôn dành
cho tôi sự đồng cảm sâu sắc. Họ luôn chia sẻ những khó khăn và ủng hộ hết mức
mọi việc tôi làm; ai cũng cố gắng vượt lên chính mình, không tính toán thiệt
hơn, không tíếc thời gian công sức, miển sao hoàn thành được nhiệm vụ, giành
được nhiều kết quả tốt đẹp nhất trong công việc nhằm góp phần mình xây nên
truyền thống vẽ vang của đơn vị
Rồi đây giả từ mái trường thân yêu, tạm biệt đồng chỉ, đồng nghiệp và các em
học sinh yêu quý, những kỷ niệm của bao thang năm trong nghề dạy học luôn hiện
về đậm nét trong ký ức tôi. Có thể nào quên được hình ảnh các đồng chí trongChi
uỷ,Ban giám hiệu qua các thời kỳ đã lăn lộn hết mình vì sự nghiệp của nhà
trường.Có thể nào quên được hình ảnh các đồng chí GVCN đã không quản ngại
mưa nắng, đường xa,luôn hết lòng vì học sinh, đến tận từng gia đình để thấu
hiểu hơn hoàn cảnh,phối hơp cùng phụ huynh tìm ra nhiều giải pháp thích hợp
giúp học trò sớm tiến bộ. Có thể nào quên được hình ảnh những thầy cô giáo, áo
đẩm mồ hôi, quên cả trưa tối, tận dụng mọi thòi gian, miệt mài ôn luyện cho học
sinh để làm nên những kỳ tích trong các kỳ thi học sinh giỏi tỉnh, thi dại học
cao đẳng, giúp học sinh cuối khoá vượt qua các kỳ thi tốt nghiệp. Những thành
tích rực rỡ ấy cùng với những kết quả to lớn trong các cuộc thi văn nghệ,thể
thao cấp huyện,cấp tỉnh mà thầy và trò hàng năm giành được đã góp phần to lớn viết
nên truyền thống vẽ vang của nhà trường.
Thưa quý vị đại biểu thưa các đồng chí và
các em!
Gần 40 năm cống hiến cho sự nghiệp trồng người, nay được nghỉ hưu theo chế độ,
tôi sẽ về sống trong môi trường mới, điều kiện kinh tế bình thường, tiền bạc
chẳng bao nhiêu nhưng những tình cảm mà anh chị em giáo viên cán bộ, các
thế hệ học sinh và quý vị phụ huynh giành cho tôi thật là vô giá. Bởi vậy, nếu
như thời gian quay ngược trở lại để cho tôi có cơ hội lựa chọn ngành nghề thì
một lần nữa tôi xin chọn nghề dạy học và làm người thầy giáo.
Những ngày tháng tới, về với quê hương,
sống trong tình cảm xóm làng, dòng tộc, con cháu, tôi thấy trách nhiệm và cơ
hội của mình đóng góp cho sự nghiệp giáo dục vẫn không phải là ít.
Tôi xin hứa với lãnh đạo ngành, lãnh đạo
huyện, với quý vị đại biểu, với các đồng chí cán bộ giáo viên, các thế hệ học
sinh sẽ cố gắng rèn luyện sức khoẻ, tiếp tục làm những gì có thể trong điều
kiện tuổi tác, góp phần nhỏ bé vào sự nghiệp trồng người, làm trọn bổn phận của
người thầy giáo, để xứng đáng với tình cảm to lớn và nồng ấm mà quý vị, anh chị
em, các thế hệ học sinh và các bậc phụ huynh đã giành cho tôi.
Trong bầu không khí ấm áp và cảm động của
buổi lễ, lòng tôi trào dâng bao nỗi niềm bồi hồi xao xuyến, nước mắt tôi lâu
nay ráo hoãnh trong mọi hoàn cảnh và công việc đời thường nay bỗng rưng
rưng lệ, tôi xin được nắm chặt tay và nói lời chia tay quý vị, các đồng chí và
các em. Kính chúc tất cả mọi người mạnh khoẻ, hạnh phúc, thành đạt
Để kết thúc ý kiến của mình tôi xin tặng
các đồng chí các thầy cô giáo mấy vần thơ tựa đề:
Ngũ tận:
Tận trung với nước vơí dân
Tận tụy với việc, tận tâm với trò
Tận tình bạn hữu gần xa
Thương người cũng thể thương ta tận lòng./.
Xin trân trọng cám
ơn!
Kỳ Anh ngày 13 tháng 10 năm 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét