Theo Người đưa tin: Nhạc sỹ Nguyễn Ngọc Thịnh hiện là chi hội trưởng Chi hội
nhạc sỹ Việt Nam tại Hà Tĩnh, trưởng phòng Nghiệp vụ Văn hóa (Sở VHTT&DL Hà
Tĩnh). Ông sinh ra và lớn lên tại Hà Tĩnh và được người nghe biết đến qua
những ca khúc dân ca tiêu biểu như: Mẹ, Lời quê, Câu đợi câu chờ, Ca dao sông
quê, Hà Tĩnh quê mình, Sông thu, Lời cỏ ngày xuân, Đồng chiều, Hát mãi tên
Người Hồ Chí Minh, Cung đàn Thuý Kiều, Một chiều Đền Bích Châu.
Được biết đến là một nhạc sĩ của dòng nhạc dân ca, với dòng
nhạc dân gian này, anh có sợ không được nhiều người biết đến?
Tôi nghĩ là âm nhạc nếu được phát triển trên nền móng dân ca
truyền thống bao giờ cũng có chỗ đứng trong công chúng, bởi dân ca truyền thống
là những giá trị đã trải qua thăng trầm sàng lọc của thời gian để còn lại, đó
là hồn cốt của ông, bà, là bản sắc của quê hương, của dân tộc…
Quan điểm về nghệ thuật của anh là gì?
Nghệ thuật phải phản ánh chân thực cuộc sống, những gì giữa
đời thường sẽ được nghệ thuật hóa kết tinh ở mức cao hơn rồi lại trở về với
cuộc sống hiện tại làm cho ta dễ dàng cảm nhận được nó qua cái đẹp lung linh
của nghệ thuật. Nghệ thuật không phải làm mọi vấn đề rắc rối thêm, khó hiểu
thêm, mà phải làm sao để khi thoáng qua thì cái hay, cái đẹp của nó phải được
ta cảm nhận ngay bằng giác quan, bằng sự linh cảm, sau đó mới dần dần tìm kiếm
để khám phá thêm.
Đối tượng của nghệ thuật là con người vì thế nghệ thuật
không được tách ra khỏi cuộc sống của con người, nghệ thuật phải gần gũi với
cuộc sống và càng cô đọng, đơn giản càng có sức lay động tâm hồn.
Trong sự nghiệp sáng tác của anh, ai là người có ảnh hưởng
nhiều nhất?
Mẹ tôi! một Phụ nữ cam phận, vất vả suốt đời vì chồng, vì
con. Mẹ thuộc nhiều câu ca dao, nhiều bài kinh Phật, mẹ thường hay đi lễ Chùa
và tụng kinh, tôi còn lưu giữ những bài kinh kệ mẹ tôi đã đọc, bà có một chất
giọng ngân nga cao vút, trong trẻo.
Trong cuộc sống hàng ngày, mẹ hay trích dẫn những câu thơ
trong truyện Kiều để nói về thân phận làm người giữa cuộc đời và tôi cũng
thường khai thác những ý tứ mà mẹ đã răn dạy, bởi thế trong sự nghiệp sáng tác
của tôi, mẹ là người có ảnh hưởng nhiều nhất. Về sau này còn có thêm vợ tôi, ca
sỹ Thái Bảo.
Anh và người bạn đời – ca sỹ Thái Bảo đến với nhau trong
hoàn cảnh nào?
Yêu âm nhạc, yêu ca hát. Chuyện đơn giản lắm… ngày ấy tôi đi
lính, một dịp về phép thăm nhà, gặp mấy người bạn của em trai tôi đến chơi, tôi
hỏi thăm quanh đây có ai hay hát hò gì không, mình đang được nghỉ mấy ngày đến
giao lưu cho vui. Mọi người giới thiệu Thái Bảo và ngày hôm sau Bảo cùng mọi
người đến, hôm đó Bảo đã hát bài “Giận thương” một ca khúc đậm đặc chất dân ca
ví, giặm Nghệ Tĩnh.
Từ một gã có vẻ hơi ngang ngang, luộm thuộm khó vẽ, thích
giao du bạn bè và chơi ghita với những ca khúc sôi nổi, tôi bị giọng ca Thái
Bảo mê hoặc bởi chất giọng dân ca ngọt ngào. Điều này cũng lý giải về sau này
những ca khúc phát triển của tôi thường mang âm hưởng dân ca Nghệ Tĩnh.
Hai người có vẻ rất hợp nhau trên con đường nghệ thuật?
Quả đúng như thế.
Những sáng tác của anh đã được nhiều ca sỹ nổi tiếng như:
Thu Hiền, Trọng Tấn, Anh Thơ, Đăng Thuật, Đinh Thành Lê thể hiện và được các
đạo diễn những chương trình lớn sử dụng, anh có tự hào về điều đó.
Khi sáng tác được một tác phẩm tôi nghĩ chỉ cần được một
người nào đó hát, dù rằng giọng hát không hay thì tôi cũng đã cảm thấy hạnh
phúc lắm rồi, bởi đã được ít nhất có một người chia sẽ những cảm xúc, những tâm
tư, tình cảm với mình. Còn đối với Thu Hiền, Trọng Tấn, Anh Thơ, Đăng Thuật,
Đinh Thành Lê… là những ca sỹ tài năng thuộc về đông đảo công chúng, vì thế
niềm vui của tôi cũng được nhân lên rất nhiều.
Từng nhận được nhiều giải thưởng âm nhạc có giá trị, nhiều
Huy chương Vàng, Bạc… và gần đây nhất là giải Nhì Giải thưởng Âm nhạc 2012.
Những giải thưởng này có là mục tiêu cho trong sự nghiệp sáng tác của anh?
Huy chương Vàng, Bạc... không phải là mục tiêu trong sáng
tác của tôi, bởi khi bớt chợt có cảm xúc trong bất cứ thời điểm nào là phải
viết ngay. Khi được nhiều người yêu thích tác phẩm của mình đó mới là giải
thưởng lớn nhất.
Nhiều nghệ sỹ trẻ bây giờ thích gây “ồn ào”, bất chấp mọi
thủ đoạn để mong được nổi tiếng, anh cảm giác thế nào?
…“ồn ào”, bất chấp mọi “thủ đoạn” để mong được “nổi tiếng”
là lối sống gấp, là sản phẩm của nền kinh tế thị trường, sản phẩm của xã hội
thời nay, mà đó có thể cũng là những thân phận trong những thân phận đã sinh ra
giữa cuộc đời này. Tôi chỉ có cảm giác mọi cái đang diễn ra mà thôi.
Dự định trong thời gian sắp tới của anh là gì?
Dự định thì cũng có, tuy nhiên nó chắng lớn lao gì, mà dự
định cũng không liên quan đến sáng tác âm nhạc, còn trong sáng tác âm nhạc lại
không liên quan tới dự định. Con người ta ai cũng phải luôn luôn đối diện với
công việc, vì vậy lúc nào tôi cũng cố gắng tạo cho mình niềm vui để đời sống
tinh thần bớt căng thẳng, tôi nghĩ không nhất thiết phải tranh thủ thời gian để
làm việc bởi những dự định lớn lao, mà cũng cần tranh thủ dành cho mình những
khoảng lặng.
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn cho rằng trần gian là quán trọ, ta
chỉ là khách ghé thăm, một cách nghĩ theo quan điểm Đạo Phật, và như vậy nói
chung cuộc sống cũng không cần quá vội vàng, cứ vừa phải, bình thường thế thôi.
Bài hát: Ca dao sông quê
Nhạc sỹ Ngọc Thịnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét