Sưu Tầm.
Lâu nay, cứ mỗi lần tiếp xúc hoặc chơi với 1 số người Nghệ xấu tính, thiên hạ vẫn nhìn dân quê choa với ánh mắt coi thường, thương hại kèm câu nói cửa miệng khinh miệt: “Đúng là dân cá gỗ”. Sở dĩ họ có hành động và lời nói ấy chứng tỏ họ ko hiểu gì về câu chuyện “Con cá gỗ” của người Xứ Nghệ cả. Vậy mời mọi người hãy đọc lại truyền thuyết này để hiểu hơn về con người và đất trời Xứ Nghệ nhé:
“Có một trò nghèo đi ra bắc đi thi, hành trang mang theo gồm sách, bút, lọ mực, vài bộ quần áo, đùm cơm, lọ muối vừng, mấy quan tiền và 1 con cá gỗ. Đi từ xứ Nghệ qua xứ Thanh, cơm đùm đã vơi, muối vừng đã cạn, anh chàng nghỉ dừng chân nơi mô là vô quán xin họ bát nước mắm: "cho tui xin tí nước mắm để chấm con cá", sau đó len lén ra một góc khuất nhẹ nhàng dở con cá đẽo bằng gỗ chấm nước mắm ăn với cơm ngon lành.
Cứ như vậy anh chàng học trò nghèo đã ra đến kinh kỳ dự thi và quay về quê khi đã tiêu tằn tiện hết mấy quan tiền còm cõi và con cá gộ đã bị mòn vẹt mất khúc đuôi.
Một hôm, có phái đoàn của nhà vua về tận làng công bố kết quả Trạng nguyên, chàng học trò nghèo đã đỗ đạt, võng lọng đưa đón lên kinh kỳ nhận lộc vua ban, khi đi qua hàng cơm ngày xưa, chủ quán nhận ra đó là anh trò nghèo với con cá gộ dạo trước đi thi. Chàng thì không hề biết nhưng các hàng cơm đều theo dõi rồi truyền miệng nhau, và câu chuyện loang ra đến kinh kỳ. Thế là truyền thuyết về dân "cá gộ" có từ đó”.
Như vậy qua câu chuyện trên chúng ta có thể “thanh minh” được cho người Xứ Nghệ rồi phải ko các bạn, dân Nghệ dù nghèo, nhưng ham học và học giỏi, chịu gian khổ để vươn lên... Chứ ko phải keo kiệt, bủn xỉn như người ta thường nghĩ thế.
Nổi bật của người xứ Nghệ là hành động, hành động đấu tranh đến quên mình. Thế nên, tính tình người quê tôi cũng có phần hơi khác: chịu gian khổ, chứ nhất quyết không chịu nhục, gan góc có phần bướng bỉnh, mưu trí đến liều lĩnh. Nhưng nổi hơn hết đó là khẳng khái, thẳng thắn biết quên mình vì nghĩa lớn, ý thức cộng đồng mạnh mẽ, tha thiết yêu quê hương đất nước.
Từ đức tính đó, miền quê này đã sản sinh ra biết bao lãnh tụ kiệt xuất từ Vua Mai đến vua Quang Trung, từ Phan Bội Châu, Hà Huy Tập, Trần Phú đến Hồ Chí Minh… Đó là những ngôi sao sáng của nước Việt, là niềm tự hào của người dân xứ Nghệ đấy các bạn ạ./.
“Có một trò nghèo đi ra bắc đi thi, hành trang mang theo gồm sách, bút, lọ mực, vài bộ quần áo, đùm cơm, lọ muối vừng, mấy quan tiền và 1 con cá gỗ. Đi từ xứ Nghệ qua xứ Thanh, cơm đùm đã vơi, muối vừng đã cạn, anh chàng nghỉ dừng chân nơi mô là vô quán xin họ bát nước mắm: "cho tui xin tí nước mắm để chấm con cá", sau đó len lén ra một góc khuất nhẹ nhàng dở con cá đẽo bằng gỗ chấm nước mắm ăn với cơm ngon lành.
Cứ như vậy anh chàng học trò nghèo đã ra đến kinh kỳ dự thi và quay về quê khi đã tiêu tằn tiện hết mấy quan tiền còm cõi và con cá gộ đã bị mòn vẹt mất khúc đuôi.
Một hôm, có phái đoàn của nhà vua về tận làng công bố kết quả Trạng nguyên, chàng học trò nghèo đã đỗ đạt, võng lọng đưa đón lên kinh kỳ nhận lộc vua ban, khi đi qua hàng cơm ngày xưa, chủ quán nhận ra đó là anh trò nghèo với con cá gộ dạo trước đi thi. Chàng thì không hề biết nhưng các hàng cơm đều theo dõi rồi truyền miệng nhau, và câu chuyện loang ra đến kinh kỳ. Thế là truyền thuyết về dân "cá gộ" có từ đó”.
Như vậy qua câu chuyện trên chúng ta có thể “thanh minh” được cho người Xứ Nghệ rồi phải ko các bạn, dân Nghệ dù nghèo, nhưng ham học và học giỏi, chịu gian khổ để vươn lên... Chứ ko phải keo kiệt, bủn xỉn như người ta thường nghĩ thế.
Nổi bật của người xứ Nghệ là hành động, hành động đấu tranh đến quên mình. Thế nên, tính tình người quê tôi cũng có phần hơi khác: chịu gian khổ, chứ nhất quyết không chịu nhục, gan góc có phần bướng bỉnh, mưu trí đến liều lĩnh. Nhưng nổi hơn hết đó là khẳng khái, thẳng thắn biết quên mình vì nghĩa lớn, ý thức cộng đồng mạnh mẽ, tha thiết yêu quê hương đất nước.
Từ đức tính đó, miền quê này đã sản sinh ra biết bao lãnh tụ kiệt xuất từ Vua Mai đến vua Quang Trung, từ Phan Bội Châu, Hà Huy Tập, Trần Phú đến Hồ Chí Minh… Đó là những ngôi sao sáng của nước Việt, là niềm tự hào của người dân xứ Nghệ đấy các bạn ạ./.
Ghi chú: Đọc thêm bài kỷ niệm 180 năm để hiểu thêm thế nào được gọi là "Xứ Nghệ" hi .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét