Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

Đắng lòng ngày kỷ niệm38 năm hòa bình


Hoinhammit, 29/4/2013
Rầm rộ kỷ niệm 38 năm ngày giải phóng, thống nhất đất nước. Người đi đông , đi tây, đi bắc; người lên rừng xuống biển, về quê... hớn hở sảng khoái cho những ngày nghỉ lễ dài trong năm. Nhưng vui mừng bao nhiêu thì lại càng quặn lòng bấy nhiêu khi sau chừng ấy năm thống nhất lại có một người phụ nữ phải quên sinh vì cái nghèo bủa lấy quanh mình không lối thoát. 
Không thể tin được ở thời đại ngày nay khi mà ước nguyện của một người trước lúc chết chỉ là mong được chính quyền công nhận cho gia đình của mình là hộ.. nghèo để hưởng được những cái quyền lợi của những người nghèo. 
Một niềm mong ước ngậm ngùi đến đắng lòng. Gần như chỉ an ủi cho mỗi chúng ta khi nhận ra rằng tình mẫu tử vẫn sáng ngời nơi người phụ nữ bé nhỏ và bất hạnh ấy. Một cái chết để giải thoát cho sự nghèo đói cho những đứa con thơ, một sự hy sinh cao cả và vĩ đại của một người mẹ.
Cầu mong cho linh hồn chị được siêu thoát.

Trích thư tuyệt mệnh của chị Nguyễn Thị Mỹ Nhân (48 tuổi, ngụ ấp 5, xã An Xuyên, TP Cà Mau theo báo PL TP HCM:
"Tạm biệt chồng con

Anh, trong hoàn cảnh gia đình quá khổ, em không sống nổi với anh và các con được. Vì em bệnh thần kinh rối đầu óc, vì nợ quá nhiều, cuộc sống khổ mãi, không lối thoát. Em không tâm trí mà sống nỗi với anh cùng các con. Bệnh đau nhức cả thân thề của em, bệnh kéo dài tháng... lúc đó khổ cho anh.

Trang đầu tiên của bức thư dài 4 mặt giấy học sinh của người mẹ đau khổ viết lại.
Em thành người điên, em sợ quá anh ơi. Em bệnh, em biết không qua được căn bệnh này. Sống với anh trai hai mươi mấy năm trời toàn là khổ không. Lúc bệnh, không tiền trị bệnh than khổ, anh em vay tiền để trị bệnh mà không hỏi ai được đâu, cuộc sống không lối thoát, đi đến con đường chết.

Em nghĩ chết là hết, để cho anh gánh nặng, chứ đời em thương anh nhiều lắm, bỏ lại ba đứa con cho anh. Con mình khôn ngoan chưa làm em buồn, em biết mà em bỏ con em chết. Các con ơi, vì mẹ không qua được tinh thần để sống.Với các con vì lo các con ăn học mà mẹ lâm vào nợ, thiếu tiền người ta, tiền hụi dì Ánh 1 tháng 1 triệu tiền hụi cho dì Ánh.

Số cò khổ của mẹ sống khổ mãi mãi không lối thoát không tương lai. Bằng, Tâm, Ngân ba đứa ở lại sống ráng vươn lên cuộc sống.

Mẹ bỏ các con trong lúc này làm khổ cho các con vì bệnh mẹ nhiều lo âu. Nợ tiền không tiền trị bệnh, rồi tinh thần suy sụp nằm xuống không ngủ được. Lúc nào cứ nghĩ nợ tiền, cuộc sống không làm ra tiền.

Còn mình anh làm Bảo làm không đủ mà sống nổi được nữa. Bệnh 1 tháng rồi mà cứ nhớ nợ tiền. Mấy năm mẹ nuôi các con đi học, mẹ đi van xin cho gia đình mình được sổ nghèo và cực nghèo mà không được. Mà được ai chịu cho gia đình nghèo hết.

Anh Bảo, em chết anh khổ nhiều vì trong nhà hiện giờ không tiền, không gạo, làm khổ anh nhiều quá, em chết xin hành chết liền.

Bằng, Tâm, Ngân các con thương mẹ đừng trách, vì mẹ quá khổ không thoát được. Bệnh của mẹ được sáng đi khám bệnh bác sĩ nói mẹ bệnh nhiều quá... tinh thần vì mẹ lo nợ tiền mà không ... nổi để nuôi các con được. Mẹ khổ quá con con ơi, các con sống nên người đừng làm khổ cho cha con, mẹ làm cho khổ rồi.

Anh, em thương anh nhiều lắm, em ráng độ cho bốn cha con anh trúng số đặc biệt.

Anh Đoàt, em chết rồi còn lại chồng em, anh giúp cho gia đình em được sổ nghèo cho con vay tiền đóng học phí còn 1 năm. Cuối mong anh Đoàt giúp đỡ, Ánh còn tiền hụi anh trả Ánh từ từ. Ráng thương sống mà sống nghe Ánh đừng để khổ ... nhau, ... mong anh ... giúp đỡ chồng con em.

Đi đến con đường cùng rồi, em không biết nói gì với chế hết.

Anh Bảo nhiều đêm em than khóc với anh, em thương anh nhiều lắm. Sống với em cuộc đời ... nghèo khổ.Mấy anh ..... anh Bảo ráng giúp đỡ cho được qua hoàn cảnh vợ chết, em có lỗi với anh chị em bên chồng nhiều, em bỏ anh mà đi.

Xin các cấp chính quyền ấp 5, vì hoàn cảnh gia đình quá khổ không lối thoát, mong các ông giúp cho chồng con tôi được sổ nghèo để sống ngày tháng còn lại trên đời.

Bằng, Tâm, Ngân, các con thương mẹ đừng trách vì gia đình mẹ gánh không nổi, mẹ mới lơ bỏ các con.Mẹ thương các con nhiều nhiều lắm. Anh Bảo em thương anh nhiều nhiều lắm, bà con lối xóm ráng giúp đám ma tôi.

Mỹ Nhân tạm biệt."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét